Sài Gòn bao dung…


Cuộc sống Sài Gòn thật dễ, như lời chị bạn đồng nghiệp chia sẻ khi tôi có dịp ra Hà Nội. Cô ấy bảo ngoài Hà Nội khó khăn lắm, tốn tiền lắm, trong khi ở Sài Gòn dễ mua dễ bán món gì cũng có thượng vàng hạ cám.

Là người con của vùng đất này, người con của đủ cung bậc cảm xúc hỉ nộ ái ố mà cuộc sống ban tặng, Tôi hiểu lắm lời chia sẻ của cô ấy, cũng như càng hiểu rõ hơn khi ngày ngày hai buổi đi về trên cung đường Cộng Hòa, Nguyễn Văn Trỗi, Nam Kì Khởi Nghĩa đông đúc nhiều niềm vui mà lắm nỗi buồn.

7 trải nghiệm cho người lần đầu đến Sài Gòn 4

Trong những người như thế, có cô bé sinh viên nhỏ nhắn gầy nhom bán món hủ tiếu khô An Giang quê tôi. Tôi nghĩ mãi không ra, quê tôi làm gì có món hủ tiếu khô chứ, chắc là cô bé muốn giới thiệu hương vị quê nhà và chiều lòng thực khách đi nhanh mà sáng tạo ra nhằm phần nào có thêm thu nhập. Nhưng, dòng người đông đúc vẫn không dấu được ánh nhìn xa xăm, lẻ loi quạnh quẻ một mình … chắc là món ấy ít người dừng mua.

Xa xa qua tới Nam Kì, một món hủ tiếu Nam Vang của đôi vợ chồng già khắc khổ, họ nhìn nhau rồi lại hướng về dòng xe cộ, rồi lại nhìn nhau…. Dạo này ít thấy hẳn, bữa có bữa không, chắc lại đìu hiu như cô sinh viên kia nên đang tìm cho mình lối đi khác. Tôi cứ miên man nghĩ không biết con cái đâu rồi mà đôi vợ chồng già lại lang thang ở tuổi về chiều.

Người Sài Gòn mà, sẽ là thiếu xót nếu không có 1 ly cà phê sáng. Nắm bắt thị hiếu này mà một loại coffee take away mọc lên như nấm sau mưa trên cung đường quen thuộc. Nhưng(lại nhưng), không phải take away nào cũng có người mua. May thay có 1 anh chàng khá điển trai với cách ăn mặc như người miền cao, chắc dáng vẻ vui tươi mà anh ấy hút mọi ánh nhìn nên anh nhận được nhiều ưu ái, dạo gần đây anh ta có thêm người giúp việc vì một mình không xuể. Mỗi lần Tôi mua luôn nhận được lời cảm ơn vì đã kiên nhẫn đợi chờ. Nhưng( và lại nhưng), đông người mua nhưng ly cà phê ban mê cứ đảo mắt nhìn quanh, nghe điện thoại reo lại đóng thùng bỏ chạy vì công an, hèn gì mà lâu lâu anh ấy lại mất hút không biết đi về đâu.

Sài Gòn mà, dễ sống thôi nếu chỉ cơm ăn ngày hai buổi vì chúng ta có nhiều sự lựa chọn. Nhưng lại chẳng dễ dàng gì cho những ai thất thế sa cơ đang từng ngày cố gắng vượt qua khúc quanh hay mảng tối của cuộc đời.

Tran Thang


Hãy chia sẻ cho bạn bè qua: