Giáng Sinh, 10 câu chuyện để yêu và để thấy tim mình ấm áp


Đêm Giáng Sinh chẳng cần gì nhiều đâu, hãy pha một cốc chocolate nóng, nằm ôm mèo rồi đọc 10 mẩu chuyện này. Giản dị và nhẹ nhàng thôi, nhưng cũng đủ để bạn mỉm cười vì thấy ấm áp về trong tim mình.

Độc đáo ngôi làng Giáng Sinh giữa Sài thành

Trước 1975, Sài Gòn đón Giáng Sinh ra sao?

Có rất nhiều cảm xúc mà người ta sẽ nhớ về dịp Giáng sinh. Sự háo hức trước những lịch tiệc tùng kín mít, hay những món quà sắp được chuyển đến tận tay, những bản nhạc dìu dặt leng keng như tiếng chuông reo và màu lấp lánh của những cửa hiệu được trang trí sáng loáng. Nhưng vào Giáng sinh, người ta nhớ nhiều hơn đến những xúc cảm nhẹ nhàng mà ấm áp từ những thứ rất nhỏ, rất đời thường. Một câu chuyện giản dị, một tình yêu chân thành, một món quà bí mật hay đơn giản là một nụ cười – một cái nắm tay giữa tiết trời lạnh của tháng 12. Chẳng cần gì nhiều, chỉ cần những gì đến từ trái tim như 10 mẩu chuyện nho nhỏ dưới đây – cũng đủ để sưởi ấm cho bạn vào đêm Giáng sinh này rồi.

40

1. Bó hồng

Hôm nay tôi và ông nội lái xe về nhà. Bỗng dưng ông quay xe quặt lại, trước sự ngỡ ngàng của tôi.

“Tao quên mất phải mua hoa về cho bà mày. Để xuống cửa hàng hoa dưới kia, một tý thôi không lâu đâu.”

“Hôm nay là dịp gì đặc biệt mà ông phải gấp gáp thế?”, tôi hỏi ông.

“Chẳng có gì đặc biệt cả. Ngày nào chả là ngày đặc biệt. Bà mày thích hoa thôi, lần nào mua hoa về bà mày cũng cười cả”.

2. 52 giờ

43

7 giờ sáng, tôi có mặt ở cửa hàng hoa nơi tôi làm việc, bắt đầu một ngày làm việc mới. Khi vừa mở cửa, đã có vị khách đầu tiên bước vào. Anh ta là một quân nhân, trong bộ quân phục và dáng đứng rất nghiêm trang. Anh nói rằng mình chuẩn bị phải ra sân bay, tới Afghanistan trong 1 năm.

“Cứ mỗi trưa thứ 6 tôi lại mua về cho vợ một giỏ hoa, đây tựa như truyền thống của nhà tôi vậy, và tôi không muốn cô ấy buồn khi tôi phải xa nhà trong thời gian dài đến như vậy”, anh ta nói.

Rồi anh đặt hàng chúng tôi 52 giỏ hoa, tất cả sẽ được vận chuyển đến địa chỉ văn phòng nơi vợ anh đang làm việc, và được đặt lịch là mỗi trưa thứ 6 mỗi tuần. 50% giảm giá cho người đàn ông ngọt ngào nhất thế giới này!

3. Bức ảnh

44

Trong phòng ngủ của ông tôi luôn giữ một tấm ảnh hai ông bà đang tươi cười trong một bữa tiệc nào đó độ khoảng những năm 1960. Bà tôi mất năm 1999, lúc tôi mới được 7 tuổi. Tối nay tôi sang nhà ông ăn tối, và ông bắt gặp tôi đang nhìn chằm chằm vào bức ảnh ấy.

Ông tiến lại, ôm tôi vào lòng và nói: “Con hãy nhớ, chỉ vì thứ gì đó không tồn tại vĩnh viễn cùng với con không có nghĩa là nó không xứng đáng với thời gian mà con bỏ ra”.

4. Bạn thân

45

Mẹ tôi mới mất. Bà đã dũng cảm chiến đấu với căn bệnh ung thư trong một khoảng thời gian dài. Chứng kiến một chiến binh mạnh mẽ đến vậy, đầy quyết tâm và sự lạc quan, cuối cùng vẫn thua trước căn bệnh quái ác ấy dường như bóp nghẹt trái tim tôi.

Bạn thân nhất của tôi, sống ở Sài Gòn, cách Hà Nội tận hơn 1.600 km đã gọi điện an ủi tôi. Qua vài lời hỏi thăm, tôi dần bớt buồn hơn, và những câu chuyện phiếm bắt đầu.

“Này, giờ mà tao bấm chuông cửa nhà mày thì mày sẽ thế nào?”

“Chắc tao sẽ quên mất buồn mà cười ngoác miệng quá”

Ngay sau đó, chuông cửa nhà tôi reo lên.

5. Người thân

46

Hôm nay lớp dạy ngôn ngữ ký hiệu của tôi đón một học viên mới – một người phụ nữ phải cắt bỏ dây thanh quản vì căn bệnh ung thư. Nhưng cô không phải là học viên duy nhất tới đăng ký. Còn gần 10 học viên nữa, nhưng họ đều lành lặn và có thể giao tiếp bằng miệng bình thường.

Đó là chồng của nữ học viên, 4 đứa con, cha mẹ hai bên và mấy người bạn thân thiết của cô học viên ấy. Họ đều đến ghi danh lớp ngôn ngữ ký hiệu để có thể giao tiếp với người phụ nữ kia sau khi cô mất đi giọng nói của mình.

Thằng bé con tôi bị tai nạn khi chơi trượt ván, nó bị rách một vết to đùng trên đầu. Bác sĩ phải khâu rồi quấn băng xung quanh đầu thằng bé. Nó phải mang đống băng này trên đầu cả tuần liền cho đến khi vết thương lành lại.

6. Bọn trẻ

47

Thằng bé cảm thấy rất khó chịu, nó sợ bạn bè sẽ trêu nó là đồ xác ướp. Đến khi về nhà, nó cứ lầm lì chẳng nói gì cả.

Thế rồi chỉ hai phút sau, thằng em trai của nó bước vào phòng, trên đầu quấn đống băng y hệt như thằng anh.

“Em sẽ không để anh phải buồn một mình đâu!”

7. Bố

48

Sau khi nghe tin mẹ bị ốm, tôi vội chạy về nhà, tranh thủ ghé qua siêu thị gần đó mua cho mẹ ít thuốc cảm và một hộp súp. Bất ngờ thay, tôi bắt gặp bố mình đã đang đứng xếp hàng chờ thanh toán rồi.

Trong giỏ hàng của ông có 5 hộp súp, 1 vỉ thuốc cảm, 2 hộp khăn giấy 2 mặt, mấy bịch băng vệ sinh và cả 4 đĩa DVD phim tình cảm. Trên tay ông còn cầm một bó hoa nữa.

Người ta nói đúng, hình mẫu đàn ông trong mơ của mọi cô gái luôn là bố mình.

8. Đũa lệch

49

Tối nay, trong một quán bar ở San Francisco tôi nhìn thấy cặp đôi một nam một nữ đang ngồi uống rượu với nhau, khá hạnh phúc. Cô gái là một người lùn, còn chàng trai cao cỡ 1m8 1m9 gì đó.

Một lúc sau, hai người họ xuống nhảy với nhau. Chàng trai đã quỳ hẳn xuống sàn, chỉ để có thể dìu cô gái một điệu van ngọt ngào. Rồi họ nhảy với nhau suốt đêm.

9. Cái nắm tay

50

Tôi làm việc tại một quán cà phê. Hôm nay có hai người đàn ông đồng tính bước vào, họ nắm tay nhau rất chặt. Và đúng như bạn dự đoán, người ta ngay lập tức ngoái đầu lại nhìn, bằng con mắt tò mò phán xét.

Một bé gái con con ngồi bên cạnh bàn tôi cất giọng hỏi mẹ nó: “Tại sao hai chú đàn ông lại nắm tay nhau hả mẹ?”

Bà mẹ chậm rãi trả lời: “Vì hai chú ấy yêu nhau thôi con.”

10. Chó và mèo

51

Bà tôi 88 tuổi, cùng với con mèo già 17 tuổi của bà đều bị mù. Nhà bà có nuôi thêm một chú chó nữa, nó kiêm luôn nhiệm vụ dẫn đường cho bà. Hàng ngày nó dẫn bà đi xung quanh căn nhà, điều này rất bình thường. Nhưng sau đó, nó quay sang dẫn cả con mèo già đi xung quanh nhà nữa.

Khi con mèo kêu meo meo, cậu chó sẽ đến bên mèo, dụi đầu vào nó và con mèo sẽ đi theo chỉ dẫn của cậu chó kia, tới chỗ để thức ăn, tới hộp cát đi vệ sinh, tới phía bên kia nhà nơi có cái cửa nhỏ dẫn ra sân phơi nắng, và mọi nơi khác.

Chó với mèo, ai bảo khác loài là cắn nhau đâu.

Theo Trí Thức Trẻ


Hãy chia sẻ cho bạn bè qua: