Sài Gòn có mấy thằng điên…


Trưa chạy ngoài đường, thấy có tấm tôn che mái nhà ai làm rớt giữa đường, xe cộ chạy qua cán kêu lốp cốp, bung bét tùm lum. Có mấy chiếc xe chạy qua phải lạng tránh, mém chút đụng người kế bên. Thằng nhóc nhà ven đường lon ton chạy ra kéo tấm tôn vô lúc xe vắng, mẹ nó thấy, đánh cho cái ngay đít, “Điên hả, xe cộ tùm lum chạy ra lượm làm chi.”

Tối vắng, xe ngang ngã tư, đèn đỏ nên có thằng kia dừng xe đúng luật. Chiếc xe đằng sau lao lên vụt qua khỏi đèn, đường vắng nên đâu có xe nào chạy bắt ngang, người trên xe lao đi quay đầu nhìn, quăng lại hai chữ, “thằng điên, không có ai cũng dừng.”

Sáng bên đường có người đánh lộn, thằng nhỏ vẹt người chạy vô can, bị người ta quăng cái chai trúng đầu, mấy người đứng xung quanh đang cầm điện thoại quay phim buông lời, “Thằng điên, nhiều chuyện chi cho ăn đòn.”

Sân bay đông người, có thằng nhỏ đứng xếp hàng chờ làm thủ tục, bên dưới có mấy người lớn lớn huých cho mấy cú để nhào lên trước, tiếng người lớn lớn nghe lảnh lót bên tai, “Chen lên cho nhanh, đứng chờ biết khi nào, điên à.”

Con nhỏ mở cái hộp sữa ra uống, xé vỏ cái ống hút, cầm bao nilon trên tay, nhìn loanh quanh không thấy thùng rác nên nhét luôn vào giỏ xách. Con bạn đứng chung thấy, hỏi luôn sao không quăng cho rồi, bỏ vô dơ cái túi, con điên.

Cậu trẻ làm nghề phát tờ rơi, hết ca, cậu chưa về vội, nán lại canh đường bớt xe thì cúi lượm hết mấy tờ người ta quăng lại xuống đất. Mấy người làm chung chửi, thằng điên, xong việc thì lo mà về nhà sớm, ở lại làm chi việc này.

Mừng quá, Sài Gòn còn mấy người điên…

Nguồn: Nguyễn Ngọc Thạch


Hãy chia sẻ cho bạn bè qua: