Thỉnh thoảng, tôi nằm ở nhà, nổi hứng bất tử và thèm ra đường quay một cái gì đó. Cũng thỉnh thoảng, tôi hẹn với bạn, xách máy ra đường và muốn nhốt lại vài kỷ niệm. Và cũng thỉnh thoảng, tôi tưởng tượng ra cái cảnh mình đứng ở một nơi nào đó rất xa Sài Gòn. Tôi nhìn về đó, gọi với theo Sài Gòn như gọi tên một người bạn. Tôi gọi như thế này: “Sài Gòn…Sài Gòn…!” Ở một mức độ có thể chấp nhận được, tôi nghĩ là mình hơi bị yêu Sài Gòn 🙂 Fanpage: http://facebook.com/yeulamsaigon Website: https://www.2saigon.vn Nguồn: HiepSaiGon