Hai cha con dừng xe máy, người cha như vừa làm hãng về, còn bộ đồ đồng phục công nhân, anh cẩn thận, gạt chống, bước xuống xe rồi mới ẵm thằng con chừng năm sáu tuổi xuống, đặt nó hẳn vào trong cửa hàng rồi mới quay lại rút chìa khóa xe – đây rồi, quá trời luôn, con chọn robot đi, chọn con nhỏ thôi nha con, con bự quá dễ gãy tay giống lần trước – dạ, con thích con biến hình kia, màu đỏ đó – con này nhiêu vậy anh, người cha giơ cao con robot hỏi vọng vào trong, nơi có anh chủ tiệm, đương lui hui kiếm đồ cho khách – coi giùm giá phía sau đó anh ơi, anh chủ tiệm cười, nói như cáo lỗi, đang lu bu chút nha – trăm tám lăm, mắc dữ, người cha lầm rầm ánh mắt đứa nhỏ háo hức, hai tay nó nô lên, với với theo tay cầm con robot của người cha, nhưng khựng lại ngay vì cha nó đã đặt con robot vào chỗ cũ, trên kệ – con lựa con khác đi, con này…hư rồi – đâu đâu, hư sao đâu để bác coi cho, anh chủ tiệm nhanh chưn bước ra, phủi phủi đôi ta vô lưng quần vừa cười với đứa nhỏ, vừa đưa tay lên món đồ – anh ơi, anh kiếm giùm em con nào giống giống vậy mà chừng năm bảy chục thôi anh nha, em hổng có đủ tiền, bị lỡ hứa mua robot cho nó cả tuần nay mà chưa có lương, người cha cười với anh chủ tiệm, nói nhỏ vừa đủ nghe, nụ cười hiền lành như xin lỗi – con này nha con, con này nha, hay là con này đẹp nà… cả hai người đàn ông thi nhau thuyết phục thằng bé chọn một con robot khác, nhưng mọi nỗ lực đều không thành. Trong lúc loay hoay, một trong hai người đã đụng vô cái kệ, làm con robot lúc đầu rớt xuống đất, chỉ chờ có vậy, thằng nhỏ chạy sấn tới, ôm chặt con robot mà nó đã chọn, nó cầm chắc như thể muốn chống cự lại cả thế giới. người cha thở dài, móc bóp đếm tiền, chỉ có một trăm ba chục ngàn trong bóp anh. Anh chủ tiệm vừa xếp lại mấy món đồ, vừa ý tứ nhìn người cha từ phía sau, rồi, nhón tay vô cái bóp đang mở của người cha, rút tờ một trăm sờn cũ – đưa anh một trăm được rồi, đem về cho nó chơi đi, còn lại bữa nào có đưa sau – dạ, cảm ơn anh quá, tới tháng em lãnh lương ra ghé trả anh liền, nhà em ở trên này, khúc… anh chủ tiệm cười khoát tay, ra dấu đi đi, đừng khách sáo người cha cúi xuống, nhấc bổng cả đứa nhỏ đang ôm con robot – con cảm ơn bác đi – dạ con cảm ơn bác, đứa nhỏ khoanh tay, thực ra nó vẫn đang khoanh tay, với con robot ôm chặt sau canh tay nhỏ bé hai cha con đi ra, cả hai cùng cười tươi rạng rỡ, ngoài đường, Sài Gòn xe cộ ngược xuôi, phố xá lên đèn Nguồn: ww.damhaphu.com