Cô ơi, bánh ít có bán hông?


Con ăn nhiêu cái lấy đi, bán gì không biết! Bánh này ở nhà làm chứ không bán. Thôi bây sinh viên lấy ăn đi, tiền bạc gì không biết

Sài Gòn coi vậy mà còn nhiều điều khiến mình phải bất ngờ.
Chiều theo thằng bạn đi công chuyện ở cái hẻm trên đường Nguyễn Văn Đậu, nó thì đi mua gì đó còn mình đứng canh xe, thấy mấy cô bác ở xóm đó gói bánh ít ngon quá chạy lại hỏi:
– Cô ơi, bánh ít có bán không? Tại con học ở Thủ Đức mà thấy cô gói bánh thèm quá.

co-oi-co-ban-banh-it-hong
Cô đó nói:
– Con ăn nhiêu cái lấy đi, bán gì không biết! Bánh này ở nhà làm chứ không bán.
– Thôi cô bán cho con chục cái đi, con mua về phòng sẵn cho tụi bạn luôn.
Chú kia chạy lại lấy bịch hốt cho 10 cái đưa cho mình, rồi nói:
– Thôi bây sinh viên lấy ăn đi, tiền bạc gì không biết…
Mình móc tiền ra đưa qua đưa lại, 2 bên giằng co quyết liệt, mình chạy ra xe rồi cô đó chạy ra đưa tiền lại, cô nói:
– Ăn coi ngon không nha, nhà làm đó.
– Dạ, để có gì mốt con giới thiệu người lại mua…
– Bánh nhà gói đám giỗ mà mua bán gì con ơi, sinh viên bây màu mè quá!
Sài Gòn tình người vẫn còn đó…

Ảnh minh họa

Ảnh minh họa

—–

(2saigon) Đến bất kì một vùng đất nào bạn cũng có thể dễ dàng thấy những người trung niên ở đó thường sống tình cảm, thân thiện hơn thế hệ trẻ và Sài Gòn cũng không ngoại lệ. Cô bán bánh, chú xe ôm, bác bảo vệ họ gieo vào lòng ta sự ấm áp bằng những quan tâm nhỏ nhặt, nụ cười hiền khô hay đơn giản là chút quà bánh miễn phí như câu chuyện ở trên. Những người trẻ chúng ta hãy cùng cố gắng để tạo nên những câu chuyện đẹp hơn nữa về Sài Gòn bạn nhé!

Theo Phat Roger


Hãy chia sẻ cho bạn bè qua: