(2SaiGon.vn) – Trên những con phố Sài Gòn ta đi qua, nếu chịu khó quan sát, chịu khó thả mình và cũng thử một lần đi tìm lòng tốt sẽ không cô độc, bơ vơ. Một Sài Gòn vẫn thế! Chút bình yên giữa thành phố phồn hoa bên dòng người ngày ngày bon chen chạy đua với đời. Nhưng ở đấy, dọc 2 bên đường, những điều bình dị nhất về tình người vẫn luôn lấp lánh. Tự dưng ai đó lại thấy thêm yêu cái thành phố những tưởng ngột ngạt, hỗn tạp và đầy cám dỗ này. Lòng tốt người Sài Gòn luôn hiển hiện… Như chuyện một sáng Sài Gòn bình yên tôi đã gặp. Sau phút thả mình nhấp ly cà phê đắng sớm giữa phố người hối hả. Lòng buông trong sự nhẫn nại của đắng, bịn rịn của sữa, nguyện hoà mà rất đều và chắc. Những hình ảnh đan xen trong dòng người tấp nập xuôi ngược kia chỉ như tựa bông hoa đẹp trong vườn nhiệm màu. Và rồi khi trời ngả trưa, tôi đang dong xe máy xuôi đường Hai Bà Trưng cùng đống đồ đạc cồng kềnh bỗng xe hết xăng. “Chị ơi cho hỏi em có đổ xăng lẻ không ạ”. “Không em, em đi ngược lại hai ngã tư là có cây xăng. Em để bao nặng kia xuống đây chị trông giúp cho, lát lại lấy. Cứ để đó không sao…”. Lúc quay lại lấy thì có chiếc xe ô tô đậu án ngữ sát lề chắn ngang quán nước chị gửi bao đồ. Mình phải khó khăn lắm mới tìm vị trí đậu xe. Trong lúc đó, chú bảo vệ đang lúi húi dắt xe cho khách đánh tiếng lớn “lấy bao đồ khi nảy à. Ngồi đó đi… Lấy giúp cho.” Miệng nói chân đi hai tay xách bao kia đặt gọn lên xe máy. “Xem được chưa. Không rơi đấy”. Khi mình ngước mặt lên nói cảm ơn thì chú đã đi rất xa để làm công việc của mình. Một mẩu chuyện nho nhỏ thôi nhưng ấm lòng. Và Sài Gòn có những điều mến thương ngỡ đến lạ lùng như thế nếu ai đó thử khẽ một lần lượn vài vòng loanh quoanh phố sẽ thấy lòng tốt thấp thoáng nơi nơi. Không cần phải đến bệnh viện, cô nhi viện, mái ấm tình thương, trường học hay bất kỳ nơi nào đấy mà người ta cớ ngỡ mới hiển hiện lòng tốt. Trên những con phố ta đi qua, nếu chịu khó quan sát, chịu khó thả mình và cũng thử một lần đi tìm lòng tốt sẽ không cô độc, bơ vơ. Lòng tốt nơi nơi… Bài & ảnh: Lưu Minh