Sài gòn trong trái tim tôi ! Không có đồng lúa vàng trong khúc hát dân ca vẫn thường nghe tả Tìm đâu đường đi học với hàng cau khoe từng tán lá ? Vẫn thấy ấm lòng khi nghe nhắc đến : quê hương ! Chẳng cần đồng hồ đâu, lời ngân thay tiếng chuông Giọng rao rất thân quen, gọi mọi người thức giấc “Bánh chưng,bánh giò đây ” – “bánh mì nóng nào ” – “ai xôi gấc ” … Bình dị thôi Sao nhớ đến cồn cào ! Nhớ cánh hoa dầu xoay theo gió thuở nào Xao xuyến ngẩn ngơ trên con đường đến lớp Lá xào xạc rơi trước những cơn mưa ập về bật chợt Thành phố trẻ ? Hay em dỗi hờn ? Nên trời mới nắng lại mưa ? Phút bình yên Sài gòn đến vào những buổi trưa Con đường chen chúc người xe bỗng rộng dài đến lạ Mặt trời mải rong chơi khi tôi cùng bạn đạp xe dưới hàng me bóng tỏa Bốn mùa đều là hè Sao vẫn ngỡ thu sang ! Nói về ngày Sài gòn , người ta thường nghĩ đến ánh nắng chói chang Nhưng khi màn đêm buông , ánh đèn khuya còn nhiều sắc màu hơn thế Nhớ phố xá đông vui , tấp nập của Sài gòn hoa lệ Ước được hòa vào dòng người , dạo 1 vòng cho nỗi nhớ nguôi ngoai ! Nguồn: Hải Yến