Xưa, anh vốn là người đàn ông cứng rắn, nghiêm nghị. Một người của công việc và không bao giờ phí thời gian vô những chuyện tầm phào. Một con người hành động đúng nghĩa. Người cha tìm được con trai thất lạc 17 năm nhờ xem chương trình truyền hình Chuyện “Tám mù” hát rong – Người cha lang thang Sài Gòn bán tiếng ca kiếm tiền chữa trị đôi mắt cho con gái Thế rồi, anh về hưu… Bẵng đi 10 năm không gặp lại, một ngày lang thang trong thế giới ảo của anh chàng Mắc (Mark Zuckerberg), bất ngờ tôi nhận ra anh. Mái tóc hoa râm không bạc hơn. Vẫn vóc người đanh mảnh, chẳng béo, cũng chẳng gầy. Nhưng có vẻ, ông anh nhìn khỏe khoắn, trẻ trung hơn xưa… Anh đi khá nhiều, hầu như khắp mọi vùng đất nước. Có cả cảnh sa mạc, sông núi và kinh thành ở nước ngoài. Facebook của anh, gần đây thấy dày đặc ảnh về những chuyến đi, những trạng huống tươi rói của thực tại. Thích nhất các cảnh anh chạy xe công nông chở lúa trên đồng quê hoặc bưng bát rượu ngồi giữa đám bạn già cùng trang lứa ở làng. Một ngày mưa buồn, vô Sài Gòn, anh điện thoại gọi tôi. Thật lâu lắm rồi mới được nhìn anh bằng da, bằng thịt… Đối lập với trên “phây”, anh ở ngoài hom hem hơn, già hơn và chậm chạp hẳn. Tôi trêu: “Thế này thì không biết trên phây anh hóa trang, hay ngoài đời hóa trang đây!”. Anh cười cười kể: Con gái lấy chồng ra nước ngoài sống. Nó lập cho cái “phây”, rồi chỉ dẫn cách dùng. Nó nói: “con ở xa bố nửa địa cầu, con muốn ngày nào cũng được trông thấy bố ”. Vậy là anh buộc phải theo phây. Cũng phiền toái ra trò. Có dạo ốm liệt giường, cháo không muốn húp, nhưng ngày nào cũng phải cố “bò lên tường”, giả đò uynh oang hoặc đang vi vu nơi này nơi kia. May có đống ảnh trữ sẵn cứ thế mà “up” lên, rồi cũng êm xuôi. Chuyện phây chẳng ai lạ, nghìn lẻ một mùi vị và lối diễn. Dĩ nhiên anh cũng diễn. Và mục đích duy nhất chỉ là để đứa con gái bé bỏng của anh ở phương trời thăm thẳm kia ngày nào cũng nhìn thấy gương mặt người cha độc thân “tràn ngập niềm yêu đời”. Theo Lao động