Đó là niềm nhớ khoảng trời xanh nắng vời vợi, quyến luyến mảnh đất có những con người hồn nhiên, thân thương, dễ mến. Có một Sài Gòn thơ mộng dưới bóng cây trăm tuổi trong lòng mỗi người Sài Gòn Đừng vội chê Sài Gòn chán nếu như chưa đi hết 7 thiên đường này Có thể nói, Sài Gòn là thành phố trẻ, năng động và hiện đại bậc nhất Việt Nam. Khi người dân miền Bắc đang còn “thắt lưng buộc bụng” trong thời tem phiếu bao cấp, người miền Nam đã mưu sinh, kiếm sống theo kiểu kinh tế thị trường. Ngày nay, Sài Gòn có những công trình hiện đại, quy mô nhất Việt Nam, được thế giới đánh giá cao như: Tòa tháp tài chính Bitexco. Để tôi kể bạn nghe chuyện cuộc sống thường nhật giữa chốn xe cộ đông đúc, chật ních người này. Người Sài Gòn đón chào mỗi sớm mai bằng cốc cà phê đá mát lạnh, thơm nức mũi. Dường như cơn ngái ngủ còn sót lại của ngày cũ đều bị hòa tan trong cốc cà phê hấp dẫn. Để nhâm nhi cốc cà phê sáng, người Sài Gòn chuộng những chỗ râm mát dưới bóng cây, bên vệ đường hơn những hàng quán sang trọng. Khi cốc cà phê cạn gần đáy cũng là lúc người Sài Gòn sẵn sàng bắt tay vào công việc thường ngày. Một trong những thói quen cố hữu của người Sài Gòn trước khi bắt đầu ngày mới là “lướt” tin trên vài ba tờ báo giấy. Bởi thế, báo giấy ở Sài Gòn lúc nào cũng đắt khách, hiện hữu mọi nơi, trên tay người khách đang cà phê vỉa hè hay bác xe ôm vắt vẻo trên xe đợi khách… Khi mặt trời lên cao, mọi thứ ở Sài Gòn đều hòa nhịp, tạo nên cuộc sống sôi động, hối hả. Đàn bồ câu ở Nhà thờ Đức Bà cũng thức giấc, tung cánh chao liệng giữa khoảng không thanh bình và khoáng đạt như chào ngày mới. Cuộc sống thường nhật lại bắt đầu vòng quay của nó, từ ánh nắng chếch cao dần đến từng bánh xe quay đều vội vã trên đường đưa con đi học, trên đường đến chỗ làm. Mọi người như đổ xô ra đường cùng lúc, hối hả đầy bận rộn. Giữa cái nắng “thiêu da đốt thịt” ở Sài Gòn, hàng cây xanh mát là “vị cứu tinh” giúp người dân bước qua mùa hè như đổ lửa Nắng có gắt hơn thì người Sài Gòn vẫn cặm cụi, chăm chỉ làm việc, mưu sinh. Sài Gòn như một tiểu thư đài các, đôi lúc đỏng đảnh nhưng vẫn dễ thương thật nhiều. Những công trình cổ ở “Hòn ngọc Viễn Đông” vẫn còn sức thu hút cả trong hiện tại. Quá khứ và hiện tại như hòa làm một, tạo nên nét cuốn hút riêng. Cuộc sống ở Sài Gòn có sự đối lập rõ rệt: những tòa nhà cao ốc sang trọng hiện đại, cao vút trời, những khu ổ chuột xập xệ lộ rõ vẻ nghèo nàn, tù túng, những mưu sinh vất vả ban ngày, cuộc sống nhộn nhịp, huyên náo lúc về đêm… Tất cả những điều đó cùng hiện diện, song hành, tạo nên một Sài Gòn đa góc cạnh, nhiều mặt, nhiều vẻ. Sài Gòn xa hoa mà vẫn nghèo đói, những “hai số phận” tồn tại trên một mảnh đất… Nhưng trong ánh nắng ban ngày, mọi thứ đều toát lên vẻ đẹp riêng của sức sống và sự hồi sinh. Tôi nhớ Sài Gòn những ngày nóng bỏng, khi miền Bắc còn co ro trong cái lạnh đông về, người Sài Gòn đã áo manh, quần cộc xuống phố. Nhớ Sài Gòn trong những đêm về quạnh hiu trên con phố lờ mờ ánh đèn, soi bóng đôi mẹ con vô gia cư nghèo túng. Nhớ Sài Gòn những đêm tưng bừng rộn rã cùng bạn bè quanh bàn nhậu chỉ “zô và zô và zô”, để đến sáng hôm sau thức dậy, Sài Gòn lại trở mình bắt đầu một ngày mới, có nắng, có gió, có sự bình yên đáng yêu. Và những đêm tối nghèo nàn, đói rũ như đêm hôm qua chưa từng tồn tại. Theo timeoutvietnam