Sài Gòn vẫn thế, trong trẻo và bình yên mỗi sớm mai


(2SaiGon)- Có sớm nào đó, ngồi một quán cóc đâu đó trên phố Sài Gòn nhâm nhi ly cà phê đắng, cảm nhận một Sài Gòn bình yên, thảnh thơi đến kì lạ. Tự dưng ta lại cảm thấy yêu thêm cái thành phố những tưởng ngột ngạt, hối hả và đầy nhiễu nhường này!

Sống chậm với ‘Sài Gòn chữ vội trên vai’

[Ảnh] Sống chậm giữa Sài Gòn vội vã

Thời gian vội vã trôi, con người tấp nập với trăm công ngàn việc. Một cuộc sống ở thời đại công nghiệp hóa, hiện đại hóa khiến cho bao người bị cuốn vào guồng quay của hối hả, của xô bồ. Đã bao lâu rồi bạn chưa thử sống chậm lại, suy nghĩ khác đi dù chỉ là một chút để cảm nhận thế giới xung quanh, đặc biệt là nơi Sài Gòn chúng ta. Trong cái tấp nập của đoàn xe nối đuôi nhau, trong vẻ lo toan của những gương mặt, Sài Gòn cũng bình yên và tĩnh lặng lắm. Đó đơn thuần chỉ là giây phút bạn ngồi bệt tại một quán cóc, xõa hết chân tay và mệt mỏi, rít một hơi thuốc dài hay nhâm nhi tí đắng cà phê trong miệng.

102

Một góc Sài Gòn thật bình yên, nguồn: internet

Đông về, trong cái se se lạnh cùng vài ba cơn mưa phùn cuối năm, Sài Gòn khác không? Có chứ! Người ta thấy hơi lạ với những chiếc áo ấm, với những màn sương phủ trắng nhà thờ Đức Bà mỗi sớm tinh mơ,… Nhưng không, đó vẫn là Sài Gòn của chúng ta! Vẫn máy móc, vẫn hiện đại nhưng mọi thứ chỉ chậm lại, ngắn ngủi vài giây thôi!

Tuy nói là ồn ào, nhưng cũng vì thế Sài Gòn lại trở nên đông vui, bao chứa nhiều con người ở những vùng đất khác nhau đổ về, hòa lại làm một – người Sài Gòn. Mỗi tối cuối tuần, vòng xe chạy khắp con đường Hai Bà Trưng, dăm chừng 100 mét lại gặp đôi đen đỏ. Nhích từng bước một thế mà vui! Trong cái inh ỏi của tiếng kèn xe, trong sự chờ đợi của vài người đi đường… ta thấy họ cũng đang “xích lại gần nhau”, nói với nhau đôi ba câu chuyện đời, dừng mua một ổ bánh mỳ bò nướng ăn chống đói… Ô hay! Vẫn là Sài Gòn của chúng ta đó sao, chỉ khác đi ta chưa từng cảm nhận được nó.

56

Ngồi một mình, một góc phố nhưng không hề cô đơn, nguồn: internet

Tôi chắc rằng hằng ngày, mỗi khi bước ra đường, bạn lại mang bao tâm trạng lo lắng: nào là trễ giờ làm, nào là tiền bạc sao cho hết tháng… Quên nó đi. Hãy chọn cho mình một góc bình yên để nhìn ngắm lại cuộc sống xung quanh chúng ta đẹp thế nào! Có thể là ngồi ở một quán tầng cao, uống một ngụm trà và nhìn ngắm mưa thành phố bay bay. Có thể là đi chạy một chiếc xe cũ xì, dọc con đường Hoàng Sa, thấy được một cuộc sống bình yên hơn hẳn. Những cụ ông, cụ bà chạy bộ tập dưỡng sinh bên bờ kênh, những đôi nam nữ ngồi tại ghế công viên tình tứ vài câu chuyện cuộc sống, hay nhìn ngắm lá lộc vừng mùa thu đang chuyển vàng, rụng đầy cả một góc đường Hoàng Sa. Thành phố ta cũng rất đỗi xa lạ mà thân quen.

Nhà thờ Đức Bà một buổi sáng cuối tuần, bạn đã bao giờ thử cảm giác ấy chưa? Khi nghe tiếng chuông thánh đường vang lên, vài cặp đôi đang váy xóe cho những bộ ảnh cưới lung linh, hay ngồi vệ đường cho bồ câu ăn thóc. Tủm tỉm cười một mình, cô đơn nhưng không hề buồn chán.

Cho những chú chim bồ câu ăn vài ba nắm thóc, nguồn: internet

Cho những chú chim bồ câu ăn vài ba nắm thóc, nguồn: internet

Hay là lúc thử ngồi tĩnh lặng thật lâu ngắm nhìn cả thành phố chuyển động. Hàng ngàn phương tiện giao thông qua lại, chẳng chút lưu luyến cái nơi này, chỉ thải lại khói bụi, rồi vội vã đi nhanh. Nhìn các ngôi nhà chen chúc chèn chịt, có thể ngày thường bạn vẫn chưa nhận ra, có nhiều nhà đến thế. Nhìn chúng như một mô hình thu nhỏ, giờ đây bạn mới biết mình thật nhỏ bé trong cái Sài Gòn này. Có một Sài Gòn khác lạ, một Sài Gòn kiêu sa, bộn bề nhưng cũng thật bình dị.

Nói đến Sài Gòn, không thể quên được hương vị cà phê, nhất là cà phê bệt. Nó đã trở thành một thứ “đặc sản” của thành phố này. Bình thường, bạn chỉ đơn giản là giải khát, là uống vội với bạn bè. Có khi nào bạn thử nhâm nhi cả ngày ly cà phê đắng, cảm nhận nét tinh túy của nó. Mang một hương vị của quê hương đất nước. Cũng có những khi bạn ngồi cả ngày trong quán cà phê, nhưng không chĩ đơn giản là ngồi nhâm nhi ly cà phê, mà còn dán mắt vào chiếc laptop để làm việc. Và đó là khi bạn cần yên tĩnh trong cái nơi đông vui thế này.

Các ngày nghỉ, bạn đã dành thời gian để làm gì ?

Ở nơi này, ngày nghỉ thì vẫn như ngày thường, thậm chí còn hơn nữa. Bạn có thử cùng bạn bè làm một việc ý nghĩa. Sẽ rất vất vả để làm từ thiện, giúp người khác hay đại loại là đọn vệ sinh đường phố, nhưng nó sẽ mang đến cho bạn niềm vui khó tả. Nó cho bạn biết, người Sài Gòn không phải ai cũng vô tâm, phần ai nấy sống, phận ai nấy lo. Và bạn đang chứng minh đều đó. Bạn sẽ thấy đằng sau bộn bề của cuộc sống là những con người thoải mái, thân thiện, hòa đồng. Chắc hẳn bạn càng thêm yêu Sài Gòn.

Vỉa hè hay nhà hàng ? Tùy tầng lớp mà chọn nơi. Nhưng cũng chưa hẳn, những ông chủ lớn vẫn đi quán vỉa hè, “nhậu” cùng bạn bè. Cùng ghé vào một quán lụp xụp, gọi đôi ba món nóng hổi, bỏ vào miệng  miếng mồi nhai ngon lành, rồi hai ba… zô… hai ba… zô… một buổi tối cuối tuần, “xõa” hết nặng nhóc chỉ là thế thôi!

Những người buôn bán thì thật thân thiện và gần gũi, cho miếng rau răm, đôi dĩa dưa chuột, chưa đầy một phút đã có ngay, miễn phí hoàn toàn. Lúc đó, ta mới thấy người Việt mình thật đáng yên, thành phố này cũng chứa đầy những sự ngọt ngào rất đỗi đời thường.

Một Sài Gòn kiêu sa, lộng lẫy khi về đêm

Một Sài Gòn kiêu sa, lộng lẫy khi về đêm

Có thể nói Sài Gòn đẹp nhất khi về đêm. Một vẻ lộng lẫy, kiêu sa thật khó tả  khi những ngọn đèn sáng lấp lánh đọ sức với các vì sao trên bầu trời. Dường như mọi thứ đều được buông xuôi, những công việc bộn bề, những âu lo phiền muộn,  những mối bận tâm thường ngày, tất bật của đời thường dường như được chôn cất nơi nào đó để lại một Sài Gòn thanh thản. Hoặc về bên bữa cơm gia đình, hoặc ghé vào đâu đó, gặp vài người bạn ngày xưa cũng thật thú vị.

Với đôi tình nhân, thử cảm giác nhâm nhi vài cây xiên que bên bờ sông Sài Gòn, hóng một chút gió tràn vào, se se lạnh. Nhưng có mặc gì, đồ ăn nóng hổi trên miệng, và bàn tay nắm nhau, một đêm hẹn hò giản đơn mà ấm áp.

Riêng ai thích nhộn nhịp hơn hẵn, ghé vào đôi ba chợ đêm, tranh nhau những chiếc áo sale cuối năm là kết hoạch tuyệt vời!

Sài Gòn đẹp lắm Sài Gòn ơi!…

51

Người Sài Gòn bình dị, nguồn: internet

Có một người bạn nước ngoài nói với tôi: “Tại sao không gọi là Thành phố Hồ Chí Minh mà cứ gọi là Sài Gòn”. Lúc đó, tôi chỉ cười mỉm và đáp nhẹ: “Bởi lẽ Sài Gòn vẫn mãi là Sài Gòn thôi!”. Là những gì thân thương đã có tự bao giờ, là cô hàng rong gánh trên mình đôi hàng vặt, là bác xe ôm nửa đời mưu sinh khắp các góc đường thành phố, là hoa, là nhà, là tên đường cũ kĩ,… Sài Gòn đọng mình trong tất cả – nồng nàn và an yên.

Hãy thử sống chậm lại và cảm nhận vẻ đẹp vô tận của Sài Gòn nhé. Bạn sẽ yêu nó nhiều hơn, bạn sẽ mãi không quên dù chỉ đến một lần.

Nếu ai chưa từng, hãy đến và thử, chắc chắn bạn sẽ thích.

Huy Hậu


Hãy chia sẻ cho bạn bè qua: